Nguyễn Tâm

ĐẮC TÍNH NHÂN TÂM


Hỏi thế gian
Chuyện hợp tan
Sinh linh vạn vật nhân gian
Vì sao lắm cảnh trái ngang phũ phàng


Ánh trăng tàn
Ngày lại sang
Gối tay qua trán miên man
Vài chục năm sống mà màn tranh đua


Thắng với thua
Đã bao mùa
Dòng đời như cơn gió lùa
Cớ sao toan tính hợp hùa hại nhau


Nghĩ kiếp sau
Sẽ thế nào
Không lo tạo phước đức vào
Đến khi thọ mạng cõi nào tái sanh


Khế với chanh
Quả trên cành
Là do nhân đã tạo thành
Vị chua vị chát thì đành phải cam


Tâm tham lam
Bởi xác phàm
Bồi thân việc chi cũng làm
Ác khẩu do cái quai hàm môi răng


Sống kiêu căng
Chết nhọc nhằn
Nút áo cũng bứt cho bằng
Mà nay còn thở thì dằn xé nhau


Nhìn trên cao
Nhẹ thở phào
Nơi đâu yên ổn xin vào
Còn như tranh đấu ngăn rào ta đi


Thân tu mi
Chí ai bì
Dọc ngang kiêu dũng gan lì
Ngọc kia trong sáng không tì vết đen


Không bon chen
Chẳng đê hèn
Sức trai đâu phải dế mèn
Mà đi đấu đá để phèn ăn chân


Oán với ân
Trả một lần
Ra đi không vướng nợ nần
Đời người một kiếp tựa vầng thái dương !


09 - 08 - 2011

Được bạn: vdn 21.9.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐẮC TÍNH NHÂN TÂM"